HUYỀN THOẠI CON
ĐƯỜNG--Thơ Đào Trường San
Dưới chân
núi một con đường ngoằn nghèo như rắn
Nằm hiền
khô chờ đợi người, xe.
Tất cả
lặng im, chỉ róc rách dưới khe
Dòng nước
chảy, tiếng chim chiều gọi bạn
Con đường trải dài, vắng lặng
Giữa trời Thu mây trắng bồng bềnh
Các bạn ơi, hãy đến một lần
Ngắm nghía đùa vui với con đường heo
hút gió
Chẳng khói xe, chẳng ồn ào ở đó
Một không gian mát mẻ trong lành
Rũ hết băn khoạn, rũ hết bụi trần
Về với đời thường, với thiên nhiên
hoang dã
Giống chốn bồng lai, con đường đèo
mới lạ
Nhẹ nhỏm nô đùa những bước châm êm
Con đường đèo chờ đợi ngày đêm
Đánh thức tiềm năng vùng đồi hoang
mạc
Ta như nghe tiếng đất trời đang hát
Về núi rừng bát ngát sẽ vào xuân
Con đường đèo lãng mạn giữa
ngàn xanh!
ĐTS