Trong căn nhà nhỏ ở thôn Tân Xuân, xã Cam
Thủy, huyện Cam Lộ, vợ chồng ông Nguyễn Văn Thỉ (sinh năm 1941) và bà Lê Thị
Miền (sinh năm 1943) đang ngày ngày chống chọi với cuộc sống nghèo khổ dù đã ở
tuổi xế chiều. Vợ chồng ông Nguyễn Văn Thỉ phải chống chọi với sự đói nghèo
dù đã ở tuổi xế chiều
Thân hình
gầy gò, tiếng nói yếu ớt đôi khi đứt quãng vì mệt nhọc, ông Nguyễn Văn Thỉ kể về
những ngày tháng cơ cực của mình: "Tôi và vợ tôi cưới nhau hơn 50 năm rồi nhưng
không có con. Lúc còn trẻ, còn có sức để mà lao động thì cũng kiếm đủ bát cơm ăn
hằng ngày. Thế nhưng, ở cái tuổi gần đất xa trời này rồi, sức khỏe cạn kiệt,
bệnh tật hành hạ, con cái chẳng có, vợ chồng tôi chỉ biết nương tựa vào nhau lay
lắt sống qua ngày”. Vật dụng "hiện đại” nhất trong căn nhà này là chiếc quạt máy
cũ lấm lem bụi đất, nhưng cũng đã từ lâu lắm rồi vợ chồng ông không mang ra dùng
vì sợ không có tiền trả tiền điện. Mỗi bữa hai ông bà chỉ nấu một lon gạo. Đồ ăn
bữa có, bữa không. Nhìn thân thể ốm yếu, gầy gò của đôi vợ chồng già mà chúng
tôi không khỏi xót xa, thương cảm. Đối với họ có bữa ăn qua ngày đã may lắm rồi,
còn mọi thứ khác đều trở nên xa xỉ. Được biết, gia đình vợ chồng ông Nguyễn Văn
Thỉ thuộc diện hộ nghèo của địa phương. Nguồn sống chính của ông bà là số tiền
trợ cấp 405 ngàn đồng/người/tháng của Nhà nước. Ông Thỉ bị bệnh thần kinh tọa
mãn tính, viêm đa khớp đã nhiều năm nay nhưng do không có điều kiện chữa trị nên
bệnh ngày càng trở nặng dẫn đến đi lại rất khó khăn. Bà Miền tuổi cũng đã cao,
lại thường xuyên bị căn bệnh huyết áp cao hành hạ khiến sức khỏe ngày càng kiệt
quệ. "Có những lúc vì quá thương chồng, tôi cố gắng đi bộ hàng chục km để cuốc
rau má, rau mã đề bán lấy tiền mua thuốc cho ông nhưng số tiền kiếm được còn
chẳng đủ để đong gạo, lấy đâu ra mà thuốc thang”. Chia sẻ về hoàn cảnh gia đình
ông Nguyễn Văn Thỉ, bà Nguyễn Thị Hoa, hàng xóm của ông bà cho biết: "Hoàn cảnh
cuộc sống nghèo khó, túng bấn của gia đình cụ Thỉ ở đây ai cũng biết. Chúng tôi
rất thương cảm, nhưng cuộc sống của nhiều người nơi quê nghèo này còn khó khăn
thì lấy đâu ra nhiều tiền mà giúp, chỉ đỡ đần được chút ít mắm muối cho hai cụ”.
Chia tay, tôi cứ ám ảnh với câu nói của bà Miền: "Chúng tôi giờ như ngọn đèn
trước gió, chẳng biết sẽ tắt lúc
nào”. Thu Hạ Mọi sự giúp đỡ xin gửi về cho ông
Nguyễn Văn Thỉ (sinh năm 1941) và bà Lê Thị Miền (sinh năm 1943) ,ở thôn Tân
Xuân, xã Cam Thủy, huyện Cam Lộ, Quảng Trị