SỐNG NHƯ TÌNH BỘ ĐỘI--Thơ Đào Trường San
Từ giã nơi chiến trường
Anh trở về đồng ruộng
Về sống cùng quê hương
Với đời thường bận rộn
Chiếc ba lô nhỏ gọn
Cái bình tông một thời
Vẫn theo anh suốt đời
Trong niểm vui kiêu hãnh
Anh dạy con cẩn thận
Lễ phép với mọi người
Đôi khi nghe nực cười
Hô nghiêm như điều lệnh
Vài ba lần vợ bệnh
Chẳng phút nào nghỉ ngơi
Lúc vợ gọi-có tôi.
Rồi ào ào chạy lại
Bạn bè lui tới mãi
Vài chén rượu mừng nhau
Trận địa lại bày mau
Dzô, dzô… nghe đểu đặn
Giống như người lính trận
Anh giản dị thật thà
Khó khăn chẳng nề hà
Giúp người không suy tính
Cởi bỏ đời áo lính
Về lại ruộng vườn xưa
Chỉ nho nhỏ ước mơ
Sống như tình bộ đội !
ĐTS