CỎ LAU BÓNG MẸ
Các con nằm lại với nhau
Xung quanh vắng chỉ cỏ lau trắng đồi
Gió quê thổi mát từng hồi
Trăng thương vạt cỏ, trăng ngồi sáng đêm
Những ngày bão lửa sao quên
Cỏ lau rạp xuống, trồi lên, ngậm ngùi
Bao nhiêu kỷ niệm buồn vui
Một thời oanh liệt đã lui xa rồi
Cỏ lau còn lại trắng đồi
Giống như bóng mẹ một đời bên con.
Ð T S