BÊN TẤM BIA ĐÁ---Thơ Đào Trường San
Ông đưa mắt nhìn lên
Cả một rừng người đang nằm trên đó
Những cái tên được khắc lên nho nhỏ
Cố do tìm sự kiên nhẫn thương ghê
Tên con ông đây rồi nhưng khác họ,khác quê
Hàng chục tên giống nhau xếp từng hàng lặng lẽ
Ông thẩn thờ, con mắt đen ứa lệ
Ngàn vạn tên nhưng không có con mình
Tấm bia đá lặng im
Như sẻ chia, như thấy mình có lỗi
Thương những người như ông lặn lội
Mỏi mong tìm đâu gặp được người thân
Khói nhang trầm trên bia đá vây quanh
Như quấn quýt, như gắng tìm bằng được
Ông bước đi mà chân không thể bước
Ngoái mắt nhìn tấm bia đá thương con !